Từ nguyên Phù thủy

Từ "phù thuỷ" (符水) trong tiếng Việt bắt nguồn từ tiếng Trung Quốc. "Phù" (符) có nghĩa là "bùa", "thuỷ" (水) có nghĩa là "nước", "phù thuỷ" dịch sát nghĩa từng chữ là "nước bùa". Trong tiếng Trung Quốc từ "phù thuỷ" được dùng để chỉ thứ nước mà thầy phù thuỷ và đạo sĩ dùng để trừ tà và chữa bệnh. Nước bùa có thể được hoà tro của bùa đã bị đốt cháy, được dùng để vẽ bùa vì vậy mà được gọi là "phù thuỷ".[1] Tiếng Việt dùng từ "phù thuỷ" để chỉ chính người dùng nước bùa, tức thầy phù thuỷ. Đây là nghĩa chuyển phát sinh từ nghĩa gốc chỉ nước bùa.